Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2019

Nam phụ 118

Muốn làm nam xứng kỳ thật cũng không dễ dàng
Chương 118
Tác giả: mijia

Bởi vì tình huống có biến, Tùy Viên cùng Triệu Hi Hòa tự nhiên đã không thể tiếp tục du sơn ngoạn thủy nhàn hạ thoải mái. Mặc dù chưa đến thời gian họ phải gặp vai chính công và thụ, nhưng hai người vẫn sử dụng định vị để tìm chỗ Ninh Trạch và Nam Cung Dật đang trốn. 

Thời điểm nhìn thấy Tùy Viên, nếu nói có người cao hứng thì đại khái chỉ có Nam Cung Dật, hắn kinh hỉ lại khó có thể tin mà gọi một tiếng “Sư huynh”, sau đó nhào vào lòng ngực Tùy Viên, gắt gao đem cậu ôm lấy.
Trong nháy mắt, Triệu Hi Hòa mặt liền đen lại.

“Sư huynh! Huynh làm thế nào tìm được chúng đệ?! Một đoạn thời gian này huynh trải qua thế nào, có bị thương không?!” Nam Cung Dật vội vàng xem xét toàn thân Tùy Viên, sợ từ trên cơ thể sư huynh tìm thấy vết thương.


Một đoạn thời gian này Nam Cung Dật luôn tự trách bản thân, nếu không phải y đòi đi xem mật thất, như vậy thì y và sư huynh sẽ không bị cuốn vào trận đuổi giết, lỡ như sư huynh lại bởi vì y mà bị thương, thì quả thực không có mặt mũi nào mà đối mặt sư huynh! Nam Cung Dật cảm thấy mình thật sự là có chút tiềm chất tai họa, vô luận là đi đến chỗ nào cũng gặp chuyện không may, còn liên lụy sư huynh cùng chịu khổ —— đương nhiên, từ góc độ nào đó mà nói, thân mang “Hào quang nhân vật chính” Nam Cung Dật quả thật có thể chất như vậy. 

So với Nam Cung Dật đơn thuần, Ninh Trạch cảnh giác hơn nhiều, ít nhất hiện tại hắn cũng không nhìn đến vị mỹ nhân hắn luôn tâm niệm, càng không cần phải nói đến việc vị tiểu mỹ nhân trước mặt còn mang theo một vị hộ pháp lòng lang dạ thú.

Ninh Trạch vốn tưởng rằng chỗ mình trốn đã thực bí ẩn, vì chỗ này hắn không để cho bất kì một người nào biết, như vậy này hai người này làm thế nào để tìm được hắn? Nếu nói tất cả việc này là một cái bẫy, thì người bố trí bẫy rập rất có khả năng là người bên cạnh mình Vu Hạo

Quá nguy hiểm, Ninh Trạch cảm nhận được sinh mệnh mình đang bị uy hiếp. Vu Hạo thoạt nhìn nội lực dư thừa, tay chân linh hoạt, mà hắn lại bị trọng thương, không thể không tìm địa điểm an toàn để dưỡng thương, thế nên nếu Vu Hạo muốn giết hắn, quả thực dễ như trở bàn tay.
Mỹ nhân đẹp thì đẹp,nhưng một khi mang gai độc trên người, Ninh Trạch một chút cũng không dám muốn, nhìn Triệu Hi Hòa phía sau Tùy Viên vẻ mặt âm trầm, Ninh Trạch lặng lẽ nuốt nước miếng, theo bản năng lùi lại trốn phía sau Nam Cung Dật.
Sau đó, hắn liền nhìn thấy Triệu Hi Hòa lộ ra ánh mắt trào phúng.
Ninh Trạch: “………………(╯‵□′)╯︵┻━┻”
"Sau khi bỏ xa truy binh, ta lo lắng cho các ngươi, lên đã
 nhờ Vu Hạo dẫn đi tìm các ngươi.” Tùy Viên vừa nói vừa liếc mắt một cái về phía Triệu Hi Hòa, không chút khách khí mà đem hết thảy nguyên do đều đẩy cho hắn, “Hắn nói các ngươi có khả năng ẩn thân nơi này, lên chúng ta liền tới thử xem sao.”

Nam Cung Dật cắn cắn môi, nhìn thoáng qua Triệu Hi Hòa, biểu tình mang theo vài phần rối rắm. Giờ phút này, y đã biết được thân phận ma giáo giáo chủ của Ninh Trạch, mà Vu Hạo là cấp dưới của Ninh Trạch không thể nghi ngờ cũng là người trong Ma giáo. Nam Cung Dật từ nhỏ đã được sư phụ dạy dỗ thân là người chính đạo, tuyệt đối không thể cùng ma đạo làm bạn, phàm là gặp được, tất nhiên không thể tha thứ, chỉ tiếc, một đoạn thời gian ngao du giang hồ này lại làm điều Nam Cung Dật từ nhỏ đến lớn y tín nhiệm bắt đầu dao động.
Tàn nhẫn ác độc đuổi giết bọn họ lại chính là người của chính đạo, mà những người đi ngược lại với “Chính đạo”, lại luôn bảo hộ hắn, cho dù bị thương cũng chưa từng vứt bỏ lại y ma giáo giáo chủ khô —— có thể nói, trừ bỏ đại sư huynh, Ninh Trạch là người duy đối tốt với y như vậy. Lại xem đại sư huynh, hiển nhiên cũng cùng thanh mai trúc mã là người “Ma đạo” ở chung hòa hợp, cảm tình thân mật, một bên là sư phụ dạy bảo, một bên rồi lại là điều tận mắt nhìn thấy, cái này làm cho Nam Cung Dật kẹt ở giữa, hoàn toàn không biết nên cư xử như thế nào.
Nam Cung Dật giãy giụa, Tùy Viên tự nhiên là biết , rốt cuộc, rốt cuộc kịch bản cũng có chút tiến triển a! Nếu là trước kia, Tùy Viên nhất định nắm chặt cơ hội tẩy não Nam Cung Dật, thúc đẩy y trừ bỏ thành kiến với ma đạo, sớm một chút cùng Ninh Trạch tâm ý tương thông, song túc song tê, nhưng là hiện tại, hiển nhiên còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Tùy Viên liền làm lơ vẻ mặt muốn nói lại thôi của Nam Cung Dật, qua loa mà tỏ vẻ quan tâm tới y một chút, liền nhanh chóng đem đề tài chuyển hướng về phía trọng điểm: “Ta nghe được có đồn đãi nói, xá lợi trong tay các ngươi là đồ dởm là đồ dỏm? Có đúng hay không?”
Vừa nghe đến Tùy Viên hỏi như vậy, Nam Cung Dật liền nghiến răng nghiến lợi: “Không sai, hủy đi bao nhiêu công sức, hy sinh nhiều người như vậy, còn bị đuổi giết lâu như vậy, lại là đồ dỏm, chúng ta nhất định là bị người khác gài bẫy, làm kẻ chịu tội! Càng đáng giận hơn là chúng ta nói xá lợi là giả, cũng không có người tin tưởng!”
Nam Cung Dật sẽ không nói dối, càng không đối với sư huynh mình nói dối, Tùy Viên cùng Triệu Hi Hòa nhìn về phía Ninh Trạch, phát hiện hắn cũng là vẻ mặt buồn bực cùng nghẹn khuất, đáy lòng không khỏi trầm xuống.


“Có thể cho ta xem viên xá lợi đó không?” Triệu Hi Hòa trầm giọng nói, sắc mặt ngưng trọng.
Một viên xá lợi dởm tự nhiên không đáng để Ninh Trạch coi trọng, huống chi hiện tại mạng nhỏ của hắn còn nằm trong tay đối phương. Ninh Trạch cho rằng kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, lập tức không nói hai lời từ trong lòng ngực móc ra từ trong mật đạo một hộp gỗ, đưa cho Triệu Hi Hòa.
Triệu Hi Hòa tiếp nhận hộp, mở ra xem xét, ba ánh mắt còn lại đồng thời dừng lại trên người hắn, hàm nghĩa trong mắt có chút khác nhau.
Nam Cung Dật là tò mò, Tùy Viên là khẩn trương, mà Ninh Trạch lại nhẹ nhàng thở ra.
Từ phản ứng của tổng hộ pháp xem ra bẫy rập lần này hiển nhiên không phải hắn bố trí, bằng không ở tình trạng hiện giờ, Vu Hạo căn bản không cần phải diễn trò, hoàn toàn có thể trực tiếp bóp chết hắn, sau đó bước lên ngôi vị giáo chủ bảo,  thậm chí trước đó lấy ra xá lợi thật cười nhạo hắn ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
Nếu xá lợi thật không ở trên người Vu Hạo, như vậy hiện tại bọn họ không cần hoàn toàn có trở mặt với nhau. Ninh Trạch thân là giáo chủ, đối với việc khống chế ma giáo tốt hơn bọn họ nên lúc này yêu cầu hợp tác là đúng đắn, cùng nhau đem cái người gài bãy sau màn bắt được rồi diệt trừ, sau đó lại đến quyết định xá lợi do ai sở hữu. 
“Thật là giả.” Hít sâu một hơi, Triệu Hi Hòa đem hộp đóng lại, ngữ khí trầm xuống. Tùy Viên cùng Nam Cung Dật vẻ mặt thất vọng, mà Ninh Trạch lại tự tin vào phán đoán của mình, sớm biết kết quả sẽ như vậy. 


“Kế tiếp, nên làm gì bây giờ?” Tùy Viên hỏi, ánh mắt đảo qua 5237 đang lắ lư bên người, đây là ngôn ngữ đặc biệt chỉ cậu và Triệu Hi Hòa mới hiểu được.

Triệu Hi Hòa hơi hơi lắc lắc đầu: "Giờ chưa phải lúc, đầu tiên phải tìm ra thân phận của kẻ đứng  sau.”
Xá lợi bị đổi không nhất định là có kẻ muốn phá bĩnh, cũng có khả năng là Tùy Viên hủy đi cp nhân vật chính nên vô tình thay đổi tình tiết.  Cướp đoạt xá lợi chỉ là bước đầu tiên, nếu thật là kẻ phá bĩnh, thì kế tiếp hắn khẳng định sẽ có hành động lớn hơn. 
“Còn bọn họ…… Trước mang về tổng bộ Ma giáo đi, nơi đó an toàn hơn một chút.” Nhìn lướt qua Nam Cung Dật cùng Ninh Trạch, Triệu Hi Hòa không chút để ý mà quyết định an bài cho nhân vật chính, “Chúng ta sẽ phái người Ma giáo đi tìm hiểu tin tức, để lắm rõ tin tức để làm tốt chuẩn bị, một khi tìm được mục tiêu ngay lập tức động thủ.”

“Tổng bộ Ma giáo?!” Nam Cung Dật nghe vậy liền nhăn lại mi, thật sự là không cam lòng khi phải hợp tác với bọn ma giáo, nhưng nhìn thấy Tùy Viên không có phản đối, lên y rất tin vào sư huynh nhà mình nên cũng không tự tiện mở miệng.

So với sự bình tĩnh Nam Cung Dật, Ninh Trạch biểu tình khó hơn nhiều.  Không thể không nói, cách xử trí tùy ý như đối xử với con kiến cùng thái độ khinh thường của Triệu Hi Hòa  làm tổn thương đến lòng tự trọng của hắn: “Vu Hạo?! Ngươi đây là có ý gì?!”
“Chỉ là làm cho ngươi an phận hơn thôi, nếu ngươi thức thời mà nói, ta cũng sẽ không thương tổn đế tánh mạng của ngươi.” Triệu Hi Hòa cười nhạo nói, nỗi phẫn hận từ đó tới nay bị vai chính công thọc gậy bánh xe cuối cùng cũng vơi bớt phần nào khi nhìn thấy vẻ mặt khó coi của hăn. 

“Ngươi cho rằng khống chế được ta, thì ngươi có thể khống chế được Ma giáo sao?!” Ninh Trạch nhìn bộ dáng không chút dao động của Triệu Hi Hòa, vượt qua rất nhiều so với suy nghĩ của hắn , “Hiện tại chúng ta không nên đối lập với nhau, mà là liên hợp lại!”

“Nhưng là ta không cảm thấy việc này có gì tất yếu, đồng thời ta cũng không tin ngươi.” Triệu Hi Hòa thân hình khẽ nhích, giây tiếp theo liền xuất hiện ở phía sau Ninh Trạch, ở thời điểm hắn không kịp phản ứng điểm trúng huyệt vị của hắn “So với việc lúc nào cũng mang bên một vị mỗi thời mỗi khắc đều tính kế để làm sao đạt được nhiều lợi ích trong mối quan hệ ‘ minh hữu ’, thì ta càng có khuynh hướng tự thân vận động hơn.”


Ninh Trạch quả thực khó có thể tin vào những gì vừa xảy ra. Hắn nguyên bản cho rằng võ công của Vu Hạo thấp hơn mình, nếu đánh giá cao hơn chút thì cũng kém hắn không nhiều, lại chưa từng nghĩ đến, chính mình ở bày ra thực lực chân chính lại không hề có sức phản kháng trước Vu Hạo —— cho dù hắn bị thương, đây cũng là sự tình không thể tưởng tượng được!

Nếu nói hắn phỏng đoán sai lầm thực lực của y, như vậy ở Ma giới thế lực chân chính của Vu Hạo là gì? Hắn có hay không cũng đồng dạng bị lừa gạt? Ninh Trạch tự nhận là mình vô cùng hiểu Vu Hạo, nhưng hắn lại không biết cái người theo hắn nhiều năm,  cái người mà hắn vô cùng hiểu là Vu Hạo trước kia mà không phải Vu Hạo bây giờ do Triệu Hi Hòa thay thế. 

Từ lúc Ninh Trạch lặp đi lặp lại nhiều lần mà dẫm vào điểm mấu chốt của Triệu Hi Hòa, mơ ước người yêu của y mà nói, Triệu Hi Hòa liền muốn cho hắn một chút giáo huấn, nếu nói nguyên tác Vu Hạo vô luận giãy giụa thế nào trốn khỏi cái bãy do Ninh Trạch bố trí, thì hiện tại Triệu Hi Hòa chỉ cần tùy hất một ngón tay liền có thể ép vai chính công không ai bì nổi này không thể ngóc đầu lên nổi.

Nếu không xuất hiện "phá hư giả" Triệu Hi Hòa dù trả thù, cũng sẽ không trần trụi như vậy mà ở trong tối âm thầm chèn ép Ninh Trạch, sẽ làm hắn sứt đầu mẻ trán cũng không biết mọi việc do ai làm. Nhưng là hiện giờ, sự có mặt của "phá hư giả" được xác định, thêm một mục tiêu cần thực hiệ , liền có thể lập tức sửa đổi nhiệm vụ, vì thế y làm sao còn để ý vai chính công ? Báo thù, đương nhiên vẫn là tự tay làm lấy mới càng khiến người ta vui sướng. 
Bên này Triệu Hi Hòa ba khống chế Ninh Trạch, làm hắn miệng không thể nói, thân không thể động, bên kia Nam Cung Dật cũng bị biến cố bất thình lình làm cho sợ ngây người! Loại tiết tấu đột nhiên trở mặt này là như thế nào?! Vừa rồi không phải vẫn còn tốt sao?!

Trong suốt quá trình đào vong, Nam Cung Dật nhận được sự che chở của Ninh Trạch lên tự nhiên cũng cùng hắn bồi dưỡng ra một ít cảm tình, chẳng qua ngại thân phận Ma giáo giáo chủ của đối phương mà không muốn thừa nhận thôi. Khi tận mắt nhìn Ninh Trạch bị trói, Nam Cung Dật theo bản năng mà muốn cứu giúp, lại bị Tùy Viên giữ lại bả vai.
“Sư huynh……?” Nam Cung Dật nhìn về phía Tùy Viên, mang theo sự bất lực cùng mờ mịt, Tùy Viên vì trấn an hắn mà hơi hơi mỉm cười: “Yên tâm, Vu Hạo sẽ không làm hại Ninh Trạch, chỉ là hiện tại tình huống nguy cấp, yêu cầu hắn phối hợp thôi. Huống hồ, đây là việc nội bộ của Ma giáo chúng ta thân là người ngoài không nên nhúng tay vào. ”

Tùy Viên nói với giọng điệu ôn nhu bình thản mà Nam Cung Dật quen thuộc, huống hồ so với Ninh Trạch, đương nhiên Tùy Viên càng làm Nam Cung Dật tín nhiệm hơn. Nam Cung Dật thoáng trấn định hơi hơi gật gật đầu, xem như  đồng ý với việc Triệu Hi Hòa làm.
Ninh Trạch: “……………… QAQ”
——cái cảm giác bạn bè xa lánh này là làm sao
……

Nhờ thủ đoạn dịch dung xuất thần nhập hóa của Triệu Hi Hòa, mà quá trình trở lại ma giáo của bốn người vô cùng thuận lợi, liền tính gặp phiền toái, cũng bị Triệu Hi Hòa trộm dùng công cụ của hệ thống giải quyết. Không biết là xuất phát từ tâm lý gì, Triệu Hi Hòa không quan tâm tới sự phản kháng mãnh liệt của Ninh Trạch, đem hắn dịch dung thành một tuyệt sắc mỹ nhân, hơn vì thương thế chưa lành lại bị điểm huyệt làm cho hắn thành bộ dáng “Kiều mềm vô lực”, quả thực có thể nói là nhược liễu phù phong của một thế hệ yêu cơ —— không thể không nói, này dọc phiền toái dọc đường đi, mười phần có tám chín phần là có người mơ ước vẻ đẹp của vị mỹ nhân này mà đến. 
Ninh Trạch: “Chẳng lẽ không nên điệu thấp một chút sao?! Vu Hạo ngươi đến tột cùng là làm cái quỷ gì! Hỗn đản! Không được dùng cái móng heo của ngươi chạm vào ta!”
Nam Cung Dật: “Ta, không xong, đột nhiên có chút ngại ngùng là  như thế nào……”


Tùy Viên: “…… Gây phiền phức cho mình xong, còn gây cho người khác?”
5237&0007: “…… Nam nhân đố kỵ thật đáng sợ!”
Triệu Hi Hòa chưa bao giờ sẽ xem nhẹ người khác, cũng càng không sẽ đánh giá cao chính mình, hắn nếu dám can đảm cùng Ninh Trạch xé rách mặt, tự nhiên là có chuẩn bị. Cho nên, Ninh Trạch ban đầu còn hi vọng tâm phúc đến cứu mình, thì hiện tại chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương liên lạc với các phân đà của ma giáo, lấy chức vị tổng hộ pháp chi lại làm việc như một giáo chủ thật sự
. Phát hiện mọi người trong Ma giáo đối với việc này tập mãi thành quen, căn bản không có chút nghi ngờ, Ninh Trạch thực sự không biết mình từ khi nào bị thay thế. 

—— đúng,  không sai, chính là thời điển hắn vội vàng đối Tùy Viên xum xoe ……
Đến tận bây giờ, Ninh Trạch không thể không nhận thua —— trừ phi có kỳ tích, nếu không hắn đại khái là không thể trở lại là giáo chủ như xưa. 
Được làm vua thua làm giặc, tiếp nhận hiện thực rồi Ninh Trạch rốt cuộc cũng thản nhiên đối mặt, duy nhất làm hắn nghi hoặc và sầu lo chính là Vu Hạo lại lựa chọn quản thúc hắn mà không giết chết, không biết nguyên nhân là gì? Chẳng lẽ hắn  “giáo chủ tiền nhiệm” còn có chỗ ích lợi gì sao?
Liền tính là như vậy Ninh Trạch cũng không thể tin là Triệu Hi Hòa tính toán lưu cho hắn một mạng nếu hắn cùng Nam Cung Dật ghép đôi chỉ để lấy lòng tình nhân, vì thế lên hắn luôn có cảm giác bất an, cuối cùng cũng trở lại tổng bộ ma giáo. 
Bởi vì đã an bài tốt mọi việc, nên khi đoàn người đi vào tổng bộ, liền thấy được mọi người trong ma giáo như lâm vào đại trận sẵn sàng chiến đấu, Triệu Hi Hòa trước nay đều hận không thể đem quan hệ của mình cùng Tùy Viên chiêu cáo thiên hạ, lên tự nhiên mọi người trong ma giáo đều nhận được tin tức, tổng hộ pháp anh minh thần võ nhà bọn họ —— hoặc hiện tại hẳn xưng là giáo chủ —— đã đem được tiểu tình nhân của mình về đây, đang chuẩn bị khi mọi  phong đi qua thì ngay lập tức bái đường thành thân!
Vì thế, Tùy Viên, Nam Cung Dật cùng Ninh Trạch đi theo phía sau Triệu Hi Hòa, ngay lập tức nhận được ánh mắt nhiệt tình của mọi người rửa tội, trong đó nhận được nhiều ánh mắt nhất tự nhiên là vị mĩ nhân phong tình tuyệt chủng Ninh Trạch rồi. 
Nhìn thấy bọn thuộc hạ cũ thế nhưng dùng ánh mắt như vậy nhìn mình, thậm chí thỉnh thoảng còn nghe được có người gọi mình là “Tân nương tử”, vị “Tân nương” Ninh Trạch cả người đều háo thành chiến binh Sparta! Nếu nội lực không bị phong tỏa, hắn nhất định sẽ đem ánh mắt cùng đầu lưỡi của bọn hỗn đản này móc ra!
“Nhìn cái gì mà nhìn?” Xem đủ vẻ mặt đặc sắc của Tùy Viên, Triệu Hi Hòa rốt cuộc cũng vui sướng mà mở miệng “Giải vây”, “Vị này không phải là Tân nương tử mà là giáo chủ tiền nhiệm!”
Dứt lời, Triệu Hi Hòa nâng nâng tay, một hai  liền đem dịch dung trên mặt Ninh Trạch hủy diệt hơn phân nửa, lộ ra vẻ mặt phong lưu đa tình, đào hoa ban đầu. 
Mọi người trong Ma giáo: “…………………… =皿=”
Ninh Trạch: “…………(╯‵□′)╯︵┻━┻”
Nam Cung Dật yên lặng mà trốn về phía sau Tùy Viên.
—— mới đầu cho rằng Vu Hạo đại ca chất phát thành thật,  trầm ổn ít lời, lại không nghĩ rằng một khi trả thù lại kinh khủng như vậy. 
…… Làm sao bây giờ, đột nhiên cảm giác  mình chính là mục tiêu trả thù kế tiếp là như thế nào?! Đại sư huynh cứu đệ QAQ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chương 121

Muốn làm nam xứng kỳ thật cũng không dễ dàng Chương 121 Tác giả: Mija “Anh xác định lần này chúng ta có thể giết chết hắn sao?...