Thứ Năm, 26 tháng 9, 2019

Nam phụ 112

Muốn làm nam phụ kỳ thật cũng không dễ dàng
Chương 112
Tác giả: mijia
Tùy Viên: “…… QAQ”
5237: “Ha hả, xứng đáng!”
Triệu Hi Hòa: “…… Khụ.”
007: “…………”

—— đây là phản ứng của hai người cùng hai cái trí não sau khi nhận được điểm
Tùy Viên yên lặng ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất tự kiểm điểm lại bản thân, thân ảnh ấy tạo thành một khung cảnh âm u quả thật làm cho người thấy thương tâm, người nghe rơi lệ.

5237 đi qua,  miễn cưỡng an ủi chủ nhân ngu ngốc bị trừ hết điểm của mình: “Ta nghĩ ngươi bị trừ điểm nhiều thành quen rồi chứ.  Còn không phải là chỉ hủy cp của vai chính thụ và vai chính công , vai chính thụ tìm được chân ái khác, vai chính công thẳng tắp, cuối cùng cưới vợ sinh con sao? Ngươi hủy cp còn ít sao? Thên một cp nữa thì có sao!”

Tùy Viên: “…… Ngươi xác định ngươi là đang an ủi ta, mà không phải là sát muối vào vết thương của ta sao……”

5237: “…… Ha hả, không cẩn thận nói lời thật, ngươi đừng trách ta.”

Tùy Viên: “…… =皿=”

Triệu Hi Hòa yên lặng từ sau lưng ôm lấy Tùy Viên, đồng thời xua tay cho 0007 đem cái tên miệng thiếu đánh 5237 kéo xa một chút —— càng xa càng tốt —— đỡ cho nó bị vị chủ nhân thẹn quá hóa giận đập cho thành một đống sắt vụn: “Thôi, nếu đã qua liền cho qua đi không cần phải nghĩ nhiều, dù sao hiện tại em đã không cần lo lắng bị tiêu hủy, điểm gì đó chẳng qua là dệt hoa trên gấm, em không cần quá mức để ý.”

Tùy Viên xoa xoa mặt, giọng điệu dần bình tĩnh: “Em  biết, em chỉ là cảm thấy như vậy thực có lỗi với anh, nếu em có thể biểu hiện tốt hơn một chút, dựa theo cốt truyện mà làm không để lộ dấu vết, anh sẽ không cần vì em mà cùng  sáng tạo giả giao dịch, trả giá đắt để cứu em.”

“Anh không phải đã sớm nói với em rồi sao? Anh không có trả giá cái gì, từ nam chính biến thành nam phụ,  chỉ là bởi vì em thân phận là nam phụ, không hơn.” Triệu Hi Hòa xoa xoa cái đầu cún của Tùy Viên , cực kì bất đắc dĩ.

“Nhưng là em chung quy vẫn nợ anh.” Tùy Viên nhấp nhấp môi.

Đối với sự cố chấp của cậu, Triệu Hi Hòa thật sự là vừa yêu vừa hận: “Đúng, không sai, em thật sự thiếu anh, cho nên hãy ngoan ngoãn mà dính lấy anh để bồi thường đi. 

Trước sự ôn nhu sủng lịnh, cùng với ánh mắt chiếm hữu mãnh liệt của Triệu Hi Hòa.  Tùy Viên không chịu được mà đỏ mặt, hơi hơi dời tầm mắt, hắn thực sự không hiểu, rõ ràng đã làm vợ chồng trong biết bao nhiêu thế giới nhưng khi đối mặt với Triệu Hi Hòa, cậu như cũ không thể tự nhiên đối mặt với tình cảm của hắn.

“Cho nên, không cần quan tâm mấy cái linh tinh đó, chỉ cần em chơi vui vẻ vậy là đủ rồi.” Triệu Hi Hòa mỉm cười kết luận, mang đậm khí phách của một “Thiên lương vương phá”.

Tùy Viên: “………………”

“Ta…… không có chơi.” Tùy Viêm người đã chơi hỏng vài thế giới chột dạ phản bác , “Em vẫn luôn nỗ lực công tác, nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ……”

“Được rồi, em thật sự nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ.” Triệu Hi Hòa bất đắc dĩ nói. 

Tùy Viên:…… Sao tự nhiên lại muốn khóc vậy nè QAQ

Xem ra nếu tiếp tục đề tài này cậu sẽ nghi ngờ việc mình  “Nghiêm túc công tác” mất, vì thế Tùy Viên quyết đoán dời đi sự chú ý: “Qua mỗi một thế giới, anh sẽ trả lời em một câu hỏi về thân phận thật của mình, đúng không?”

“Được thôi, bây giờ em muốn hỏi cái gì?” Triệu Hi Hòa tất nhiên sẽ không thất hứa. 

Tùy Viên nghiêm túc nghĩ nghĩ: “Lần trước, anh nói kí ức ban đầu của anh là giả, như vậy, là ai làm?”
“Người đứng đầu thực sự của mọi thế giới là ai, thì người đó là người đã thay đổi kí ức của anh. ” Triệu Hi Hòa hơi hơi nhếch khóe môi, đáy mắt một mảnh bình tĩnh.

“Sáng tạo giả?! Vì cái gì?!” Tùy Viên kinh ngạc mà trừng lớn đôi mắt, buột miệng thốt ra.

Triệu Hi Hòa quơ quơ ngón trỏ: “Đây là vấn đề thứ hai."

Tùy Viên lập tức héo, cái cảm giác vừa đến cao trào lại bị cắt cảm giác thật khó chịu, cậu liền đem loại khó chịu này quăng cho Triệu Hi Hòa qua vẻ mặt.

“Vậy nhanh đi thế giới thôi.” Tùy Viên giọng điệu gấp gáp nói, đồng thời xoay người đi đến chỗ 0007 đang đánh nhau với 5237 —— thực tế mà nói, là 0007 đang đè 5237. 

Triệu Hi Hòa nhún vai, một chút cũng không thèm để ý, ngược lại là bị sự nháo loạn nho nhỏ của cậu gãi nhẹ vào trái tim. 

Tùy Viên từ dưới thân 0007 đem 5237 đào ra ôm vào trong ngực, rốt cuộc tìm được người bênh vực 5237 lập tức quên mất lúc trước còn đối với chủ nhân nhà mình châm chọc mỉa mai, lập tức gắt gao bám lấy không buông. 

0007 nhìn thoáng qua Triệu Hi Hòa, sau đó yên lặng vì 5237 châm nến: “…… Thật ngu.”

Triệu Hi Hòa nhìn 5237 đang ở trong lồng ngực Tùy Viên hơi hơi nheo nheo mắt.
5237…… Rùng mình một cái. 

“Cái kia……” Cậu có chút không được tự nhiên mà nhéo nhéo 5237, Tùy Viên đột nhiên hỏi, “Kia đoạn kí ức giả, mà sáng tạo giả dùng giáo huấn anh…… Đối với anh có hại không?”

Ước chừng là cảm nhận được sự lo lắng của Tùy Viêm, Triệu Hi Hòa không có dùng lại vấn đề thứ nhất thứ hai để làm lý do cự tuyệt nữa —— nếu hắn nói ra, Tùy Viên đảm bảo sẽ trong một giây cùng hắn trở mặt!
“Không có.” Triệu Hi Hòa ôn nhu trả lời, “Cho nên không cần lo lắng.”

Tùy Viên bĩu môi, nhưng cũng không khẩu thị tâm phi mà nói cái gì “Ta mới không lo lắng”, ngay sau đó cúi đầu nhìn về phía 5237: “Muốn đi thế giới tiếp theo.”
“Tốt tốt, không thành vấn đề!” Vừa mới bị 0007 dùng thân thể công kích, lại bị Triệu Hi Hòa tinh thần công kích 5237 gấp không chờ nổi gật đầu, dừng lại một giây, chính mình đã bị ăn tươi nuốt sống.

Lúc bị ánh sáng bao phủ,  Tùy Viên nhìn Triệu Hi Hòa đối với hắn hơi hơi mỉm cười: “Thế giới sau gặp lại.”

Tùy Viên yên lặng đem 5237 ôm chặt một chút.

5237:…… Yamete (đừng mà)! Triệu Hi Hòa đại đại đừng nhìn con, con vô tội QAQ
***
Lúc cậu mở mắt, Tùy Viên phát hiện mình lại xuyên về thế giới cổ đại. Cậu có chút không thích ứng mà xoa xoa bộ trang phục rộng rãi của mình, không khỏi  hoài niệm trang phục thoải mái của thế giới trước. 

Tùy Viên nhìn bài trí ưu nhã hào phóng của căn nhà, tràn ngập phong vị thư hương, làm cậu theo bản năng cảm thấy mình sẽ sắm vai một vị công tử thế gia ôn tồn lễ độ—— bất quá, sau khi xem xong cốt truyện tóm tắt cậu liền phát hiện mình suy nghĩ nhiều.

Bối cảnh của thế giới này là giang hồ, võ hiệp, tương tự bối cảnh võng du vừa mới chơi xong, điều đó làm Tùy Viên có thể nhanh chóng dung nhập thế giới này khoái ý ân cừu, đao quang kiếm ảnh này.  Đến cốt truyện, cũng tương đối đơn giản, kể về việc một kiện chí bảo ngang trời xuất thế, dẫn tới các thế lực lớn  truy đuổi, các tiền bối võ lâm cùng nhân tài mới xuất hiện ngươi tranh ta đoạt, lục đục với nhau, cuối cùng diễn biến thành chính tà đại chiến , mười truyện võ hiệp có chín là giả thuyết như vậy, cũ đến không muốn nhìn. 

Đương nhiên, nói đến võ hiệp, ắt không thể thiếu nhân vật võ lâm minh chủ cùng Ma giáo giáo chủ, và cái thế giới này tự nhiên cũng không ngoại lệ.
5237: “Võ lâm minh chủ cùng Ma giáo giáo chủ là một đôi! Tuyệt đối không thể hủy!”
Tùy Viên yên lặng nhìn thoáng qua 5237, cảm thấy khá lo lắng: “Ta một chút cũng không muốn hủy cp!”

5237: “Ngươi luôn là nói như vậy, nhưng là hành động đâu……→_→”

Đúng vậy, không tồi, cái thế giới này vai chính công là Ma giáo giáo chủ, vai chính thụ còn lại là…… Võ lâm minh chủ tương lai, lúc mới vào võ lâm thanh danh tuổi trẻ tuấn kiệt vang xa, nhưng về sau lại cùng Ma giáo giáo chủ ngươi tới ta đi, tương ái tương sát, cuối cùng dựa vào thực lực của danh vọng của mình,  cùng sự nâng đỡ âm thầm của Ma giáo giáo chủ trở thành võ lâm minh chủ, chí bảo tự nhiên cũng bị bọn họ chia sẻ.

Từ nay về sau, võ lâm minh chủ cùng Ma giáo giáo chủ tương thân tương ái, chính tà một nhà, thật sự là đáng mừng, đáng mừng……
Tùy Viên nhanh như gió mà quét xong cốt truyện tóm tắt, bắt đầu xem  nhân vật mình đóng. 
—— mỗi một truyện võ hiệp đều có một Đại sư huynh, Đại sư huynh tài hoa hơn người, võ công cao cường, anh tuấn tiêu sái, ôn tồn lễ độ, đối vai chính càng là đào tim đào phổi, yêu quý có thừa —— sau đó, trở thành pháo hôi.

Không sai, nhân Tùy Viên sắm vai, chính là một Đại sư huynh cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi.
Có cảnh diễn cụ thể,  nhưng thật ra không phải quá nhiều, tosm lại mà nói chính là khi vai chính thụ bị khi dễ, Đại sư huynh xuất hiện; khi vai chính thụ bị đánh, Đại sư huynh chắn; vai chính thụ gặp nạn, Đại sư huynh nghĩ cách cứu viện; vai chính thụ gặp được chân ái, Đại sư huynh biến thùng rác cùng với anh trai mưa; vai chính thụ cùng vai chính công thành đôi, Đại sư huynh đã biến thành một nấm mồ.
…… Ân? Đã chết?

Tùy Viên lật lại cốt truyện một lần nữa, rốt cục tìm được đoạn truyện đại sư huynh bị giết, sau đó yên lặng chia buồn.

Tóm lại, Tùy Viên phải sắm vai đại sư huynh không chỉ khổ sở thầm mến, mà còn phải làm bàn đạp thúc đẩy nhân vật công thụ buông tha thành kiến chính tà, tâm ý tương thông.


Đại sư huynh vì bảo hộ vai chính thụ mà bị giết, vai chính thụ buồn bã không thôi, thề sẽ báo thù rửa hận, chỉ tiếc thế lực không đủ. Thời khắc mấu chốt, vai chính công xuất hiện, toàn tâm toàn ý trợ giúp vai chính thụ, cuối cùng cảm động vai chính thụ, thừa nhận đối phương cho dù y là Ma giáo giáo chủ, chính mình cũng như cũ yêu hắn, không thể buông tay.

Đương nhiên, cốt truyện như vậy, đã trải qua vô số Thiên Lôi tẩy lễ Tùy Viên cũng không phun tào **, mà khiến cậu rối rắm là, người giết chết đại sư huynh, là một nam phụ quan trọng khác – có tình cảm thầm kín với nhân vật thụ, nhưng dã tâm bừng bừng, từng là tổng hộ pháp – thuộc hạ thân tín của nhân vật công, cuối cùng lại phản bội Ma Giáo.

Nói cách khác, nhân vật này mười phần sẽ rơi xuống người Triệu Hi Hòa.


5237: “Chúc mừng chúc mừng, lại một lần tương ái tương sát get~”


Tùy Viên: “…… Một chút cũng không đáng chúc mừng!”


Thở dài, tính toán chờ đến khi gặp lại Triệu Hi Hòa lại tính toán xem làm như thế nào để giữ vững cốt truyện. Tùy Viên tháo bảo kiếm treo trên tường xuống, đẩy cửa ra khỏi phòng, chuẩn bị làm quen với chức năng được trang bị trên cơ thể - võ công.

Dù sao cũng là thế giới võ hiệp, võ công ắt không thể thiếu, huống hồ Đại sư huynh suất diễn mười phần thì tám chín phần đều là yêu cầu sử dụng võ công, vạn nhất thực lực đề không đủ, vậy chỉ có thể tìm đường chết.


5237: “Đừng lo lắng, thế giớ tu tiên ngươi còn qua được, thì võ công gì đó là con kiến!” 


Tùy Viên khẽ gật đầu, sau đó chậm rãi nhếch khóe miệng, gương mặt nhu hòa, khí chất ôn nhu, khiến bất cứ ai nhìn thấy đều chỉ nghĩ đến một câu — như mộc xuân phong.
Vì thế, khi nhân vật thụ Nam Cung Dật ngáp dài đẩy cửa bước ra, nhìn thấy thân ảnh dưới ánh ban mai, vạt áo tung bay, kiếm múa theo gió, cả người lập tức sửng sốt.
# vừa thức dậy, đột nhiên cảm giác hôm nay đại sư huynh rất xinh đẹp là chuyện gì xảy ra?! #
“Tiểu Dật, dậy rồi à?” Bị 5237 nhắc nhở nhân vật thụ vừa ra khỏi cửa, Tùy Viên dừng lại, thu kiếm mà đứng, ngoảnh đầu cười tươi với nhân vật thụ đang sững sờ.
“A… A… Dậy, dậy rồi.” Không biết vì sao đột nhiên đầu có chút quáng Nam Cung Dật lắp bắp trả lời, chân tay luống cuống không hiểu vì sao.
— đứng trước đại sư huynh tao nhã cao quý, phong tư tuyệt nhiên, đột nhiên cảm giác bản thân vừa tỉnh ngủ cực kỳ lôi thôi, rất xấu hổ đó nha!
“Sư phụ và sư huynh nói ngươi bao nhiêu lần rồi, sáng sớm phải luyện kiếm, tuyệt không được lười biếng, vì sao ngươi không nghe?” Tùy Viên hơi hơi nhíu mi, tuy rằng lời nói trách cứ, nhưng ngữ khí cực kỳ ôn hòa sủng nịch. Cậu đi đến trước mặt Nam Cung Dật, nâng tay muốn giúp y thuận đuôi tóc, không ngờ còn chưa kịp nói nốt nửa câu cuối, Nam Cung Dật như mèo bị giẫm phải đuôi toàn thân lập tức xù lông, lúc Tùy Viên vừa mới chạm vào tóc y đột nhiên nhảy về sau một bước, né tránh.
Tùy Viên sửng sốt, không hiểu sao nhìn Nam Cung Dật, ánh mắt có chút bị thương.
Nam Cung Dật cũng bị phản ứng của bản thân mà hoảng sợ, y há miệng thở dốc tựa hồ muốn giải thích, lại không biết nên nói gì, cuối cùng chỉ đành đỏ mặt vội vàng bỏ lại một câu “Đệ đi rửa mặt rồi luyện kiếm ngay”, liền bỏ trốn mất dạng.
Tùy Viên: “………”
5237: “………”
# nhân vật thụ của thế giới này sao lại kỳ quái vậy? #
# nhân vật thụ ngươi thật sự không thích đại sư huynh sao? #

# đỏ mặt là cái quỷ gì chứ! #

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chương 121

Muốn làm nam xứng kỳ thật cũng không dễ dàng Chương 121 Tác giả: Mija “Anh xác định lần này chúng ta có thể giết chết hắn sao?...